Mặc dù Lạc Thanh Lăng nói với ngữ khí đùa giỡn, nhưng Lạc Thì Nhiễm vẫn ôm lấy nàng, "Không sao đâu… Nếu không thi tốt, mẹ sẽ đưa con đi du học. " Lạc Thanh Lăng cảm thấy gần đây hai ngày Lạc Thì Nhiễm và Thẩm Hoài Cẩn có chút kỳ quái, nhưng nàng lại không thể nói rõ được, đại khái là hoài nghi ta không thi tốt, rồi sau đó chính mình lại buồn rầu trước. Lạc Thanh Lăng cười, vỗ vỗ vai Lạc Thì Nhiễm, "Mẹ, người phải có lòng tin vào nữ nhi của người chứ… Con muốn đến quán cà phê tìm Hướng Ca, tính xem điểm số của con. . Hóa ra không phải Giang Dữu Bạch đi chơi vui vẻ, trách không được cha mẹ nàng hai ngày nay bất thường, thì ra là đang giấu nàng chuyện này. " "Được rồi, ta đã biết. " "Không cần đâu, con đi trước, tạm biệt mẹ. " Hướng Ca bưng trà sữa đến, có chút chột dạ không dám nhìn vào mắt Lạc Thanh Lăng, "Không phải. " Hướng Ca vỗ vai Lạc Thanh Lăng, "Giang Dữu Bạch là người tốt, công đạo sẽ không để tiểu nhân chiếm được. " Lâm Tố hừ lạnh hai tiếng rồi rời đi. Lạc Thanh Lăng biết mình cần phải đi một chuyến đến Giang gia, thế nhưng nàng trước mắt vẫn chưa tìm được biện pháp hợp lý. Lạc Thì Nhiễm nhìn Lạc Thanh Lăng bận rộn trong khoảng thời gian này, cảm thấy rất đau lòng, cũng không hiểu. . Nếu thật như lời ngươi nói, vậy tại sao các ngươi còn phải đến cục cảnh sát, chẳng lẽ Giang Dữu Bạch bây giờ không phải bị giam trong ngục sao? .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vung-bun-nguoc-nhin-nang/5053971/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.