Hoắc Thâm nhẹ nhàng nhéo tay Trần Giai Hân, Trần Giai Hân lập tức bình tĩnh lại, nhìn thoáng qua Hoắc Thâm, "Thanh Lăng, ta trước hết dẫn Hoắc Thâm đi cùng Lạc Di nói chuyện, đợi lát nữa sẽ trở lại tìm ngươi. " "Được," Lạc Thanh Lăng nhìn theo bóng lưng Trần Giai Hân và Hoắc Thâm rời đi, từ đáy lòng cảm thấy mừng cho Trần Giai Hân. Lúc ấy nàng còn tưởng Trần Giai Hân sẽ cùng Thẩm Giác tiến tới với nhau cơ, thế sự khó lường, bất quá như vậy cũng rất tốt, bởi vì hôm nay nàng thấy Hoắc Thâm này tính tình hiền lành, đối với Trần Giai Hân cũng có độ bao dung, mà vị biểu ca của nàng ấy, lời lẽ cay độc lắm, Trần Giai Hân lại là người quá mạnh mẽ, hai người quá mạnh mẽ như thế ở cùng một chỗ sẽ không hạnh phúc. Lạc Thanh Lăng ngồi xuống tiếp tục ăn miếng bánh kem hương thảo kia. Trần Giai Hân dẫn Hoắc Thâm đến chào hỏi Lạc Thì Nhiễm, "Lạc Di, đây là vị hôn phu của ta, hắn tên là Hoắc Thâm. . Trần Giai Hân vừa ra cửa liền buông tay Hoắc Thâm, chính mình đi về phía trước, Hoắc Thâm dường như nhìn ra Trần Giai Hân có chút không vui, cũng không rời đi, mà là đi theo sau lưng nàng. " "Được rồi. . . . " Trần Giai Hân nghe thấy Hoắc Thâm nói ở phía sau, càng thêm nghi hoặc, xoay người nhìn hắn, "Hoắc Thâm, ngươi vì cái gì muốn xin lỗi ta, ngươi không có làm sai gì cả, ta mới là phải nên cám ơn ngươi, trước mặt trưởng bối như thế cho ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vung-bun-nguoc-nhin-nang/5053956/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.