Hoắc Thâm nhìn thấy sự chân thành của Trần Giai Hân, "Ta hiểu rõ. . . Vậy nên Trần tiểu thư đối với ta rất hài lòng phải không? "
Trần Giai Hân sững sờ nhìn Hoắc Thâm, chính nàng cũng không nghĩ tới lại thổ lộ nhiều tâm sự đến vậy với một người đàn ông mới gặp lần đầu. . Nhưng nãi nãi ta luôn hy vọng ta có thể nổi trội hơn người, ta cảm thấy A Đại có thể giúp ta thực hiện điều đó. "
Thì Quý cảm thấy Thẩm Giác cứ uống tiếp như vậy nhất định sẽ chảy m.á.u dạ dày, liền lấy điện thoại ra, có chút đe dọa, "Ngươi nếu còn uống nữa, ta sẽ gọi điện thoại cho muội muội Thanh Lăng đó, coi chừng nàng mắng c.h.ế.t ngươi! "
"Không phải, ta không hề vui vẻ với Thẩm Giác, Hoắc tiên sinh, ngươi hiểu lầm rồi," Trần Giai Hân lập tức kịch liệt phủ nhận. Sao hắn cũng trở về đây? Chỉ là một người bạn bình thường. . Nàng còn tưởng với tính cách này của mình, vĩnh viễn sẽ không có bạn trai. . "
Trần Giai Hân cũng mất kiên nhẫn, "Là thật mà mẹ, con đã nói nhiều lần như vậy rồi, đừng hỏi nữa được không. "
"Tốt tốt tốt, mẹ sẽ đi báo tin này cho ông nội con ngay, ông nội con chắc chắn sẽ rất vui mừng. "Thật xin lỗi, đó là lỗi của ta. " Lạc Thanh Lăng đá vào những chiếc lá ngân hạnh dưới chân, cố ý hay vô tình hỏi. Thẩm Giác mở cửa xe ngồi vào, "Lái xe đi! "Ta. "
"Cầu còn không được. "
"À, hắn tên là Thẩm Giác. Thì Quý hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vung-bun-nguoc-nhin-nang/5053951/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.