“Hoàng thượng, sứ giả của Si Điền quốc hôm qua đến tìm hoàng thượng làm gì vậy?” Tử Mặc đỡ Hoa Khuynh nhẹ nhàng đi xuống cầu thang xoắn ốc, mặt sàn bằng gỗ nhẹ nhàng vang lên tiếng động, trông xa bốn phía mênh mông không một bóng hình.
Tử Mặc không biết nữ nhân trước mặt này suy nghĩ thế nào, Si Điền quốc kia là quốc gia đứng đầu trong số bốn cường quốc trên thế gian này, quốc chủ của nó từ trước đến nay không ai biết là nam hay nữ, nhưng trong truyền thuyết thì quốc chủ đó là một người xinh đẹp đến không thể phân biệt. Chính là một nhân vật thần bí như vậy vì sao lại phái sứ giả đến đây?
Hoa Khuynh không trả lời hắn, chỉ chuyên chú nhìn vào một phiến đất trời trước mặt, nơi này có hồi ức của nàng, nơi mà nữ nhân kia luyện võ. Lần nào cô cũng lén lút tới nơi này nhìn những thị vệ kia luyện võ, ghi tạc trong não hải, sau đó giữa đêm khuya liền từng chiêu từng thức bắt chước theo, không biết nơi này đã ngấm bao nhiêu máu và mồ hôi của cô.
Hoa Khuynh đều biết rõ, lần nào nàng cũng lợi dụng lúc mẹ nàng ngủ say để lén mang theo một chút bánh ngọt đến nơi này xem cô luyện võ, nhìn khuôn mặt kiên nghị của cô, và cánh tay gầy mảnh hình thành đối lập. Lần nào cô cũng tự làm mình bị thương, từng đạo vết sẹo đều khắc thật sâu trên người cô, nhưng cô chưa từng kêu qua một câu đau, chưa từng rơi qua một giọt nước mắt. Mỗi khi bị thương, cô đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vu-tac-thien/1420714/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.