Xú Ngư bị ngoạm mất một miếng thịt lớn, hét toáng lên vì đau điếng, tôi chợt nhớ tới chiếc gương đồng để trong người, bèn vén áo lên cho gương chiếu thẳng vào mặt Lục Nhã Lan.
Nỗi sợ hãi cực độ khi tận mắt trông thấy cơ thể mình không còn tứ chi đã khiến vong hồn Lục Nhã Lan biến thành một luồng khí, cứ từ từ bị gió cuốn đi.
Tôi giúp Xú Ngư băng bó vết thương, may mà da thịt cậu ta dày nên có bị mất một miếng thịt cũng chẳng hề hấn gì.
Nhất cử nhất động của chúng tôi đã thu hút sự chú ý những vong hồn xung quanh, tôi nhìn thấy rất rõ mấy con ma ở đằng xa xa đang phóng tầm mắt “ngắm nghía” tôi với Xú Ngư.
Tôi âm thầm lo lắng vì thấy chúng đang chậm rãi tiến lại phía chúng tôi.
Không đợi đối phương lên tiếng, tôi đã kéo ngay một con ma dáng vẻ béo mập độ tuổi trung niên để bắt chuyện:
- Chẳng phải là Thủ trưởng đó sao? Anh cũng có thời gian rảnh xuống dưới này thị sát công tác cơ à?
Con ma béo sững sờ, không hiểu lời tôi nói là có ý gì thì hỏi lại:
- Ô…..hai tiểu đồng chí này là…?
Tôi đáp:
- Anh không nhớ em sao? Bài phát biểu báo cáo công tác của anh lần trước mới thật tuyệt vời làm sao, em cảm thấy anh thật quá phong độ đĩnh đạc, nghe bài báo cáo của anh mà em cứ ngỡ mình đang sống ở nước Mỹ đấy ạ !
Con ma béo này hình như trước đây cũng là cán bộ công tác trong cơ quan nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-tuan-hoan/1676512/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.