Tuy rằng Đàm Táo Táo muốn Lâm Thu Thạch giúp cô ta khuyên Nguyễn Nam Chúc, nhưng Lâm Thu Thạch tự nhận thấy bản thân không có lập trường đi làm chuyện này. Vào bên trong cánh cửa cũng không phải đi du lịch, bất kể là bản thân tự vượt qua hay là dẫn người vượt qua đều cần phải gánh vác nguy hiểm rất lớn, một khi xảy ra chuyện thì có khả năng mọi nỗ lực từ trước liền hoàn toàn thất bại trong gang tấc, tính mạng đáng lo ngại.
Cho nên sau đó Lâm Thu Thạch không nhắc lại việc này trước mặt Nguyễn Nam Chúc.
Lúc này hè đã qua đi, thời tiết dần dần trở lạnh, học sinh đã được nghỉ đông, năm mới cũng sắp tới rồi.
Có vài người trong biệt thự trở về ăn Tết. Vốn dĩ Lâm Thu Thạch cho rằng cũng chỉ có mình mình ở lại đây, không nghĩ tới Nguyễn Nam Chúc cũng nói bản thân không quay về.
"Cậu cũng không về?" Lâm Thu Thạch có chút kinh ngạc, hiểu biết của hắn đối với Nguyễn Nam Chúc rất ít, hắn không biết bối cảnh sinh hoạt trong hiện thực của Nguyễn Nam Chúc, cũng không biết rốt cuộc là tại sao Nguyễn Nam Chúc phải vào cửa.
"Không về." Nguyễn Nam Chúc nói, "Nhà tôi không ai."
Lâm Thu Thạch đáp lại, không tiếp tục hỏi nữa, cúi đầu đi nghiên cứu thực đơn bữa cơm tất niên. Nguyễn Nam Chúc không phải người kén ăn, cơ bản cái gì cũng ăn, là người rất dễ nuôi.
Lâm Thu Thạch nhìn chằm chằm thực đơn, lại đột nhiên nhớ tới cái gì, hắn do dự một lát sau mới nói: "Đúng rồi...... Cậu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-kinh-van-hoa-kinh-van-hoa-chet-choc/792796/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.