Nguyễn Nam Chúc ở bệnh viện ngủ suốt một ngày, tới hôm sau mới tỉnh lại.
Mấy ngày này Lâm Thu Thạch vẫn luôn ở bên cạnh trông chừng hắn, lo lắng sẽ xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn. Mấy người trong biệt thự đều đã tới bệnh viện, sau khi biết được Nguyễn Nam Chúc không đáng ngại mới rời khỏi phòng bệnh.
Thời điểm Nguyễn Nam Chúc tỉnh lại, Lâm Thu Thạch đang dùng di động xem tin tức. Cũng không biết là ảo giác của hắn hay là như thế nào, hai ngày nay người mắc phải tai nạn cực kỳ nhiều, hơn nữa tử trạng muôn hình muôn vẻ, có vụ ba người trong lúc cháy nhà đang di chuyển bằng thang máy, nhưng thang máy đi đến nửa đường thì dừng lại khiến cho ba người bên trong đều vì thế mà bị thiêu sống.
Lâm Thu Thạch xem xong tin tức ngẩng đầu nhìn Nguyễn Nam Chúc, lại phát hiện hắn đã tỉnh, chỉ là sau khi tỉnh lại không nói gì, cũng không động đậy, cứ như vậy im lặng nhìn lên trần nhà.
"Nam Chúc!" Lâm Thu Thạch thấy thế rất lo lắng trạng thái của hắn, cẩn thận gọi tên hắn.
Nguyễn Nam Chúc không nói chuyện, ánh mắt chậm rãi chuyển qua nhìn Lâm Thu Thạch, trong cặp con ngươi đen kia là một loại cảm xúc Lâm Thu Thạch xem không hiểu.
"Cậu có khát không?" Lâm Thu Thạch thấy môi hắn hơi khô, liền tiến lên nâng hắn dậy, sau đó đưa ly nước ấm kề bên miệng hắn, "Bác sĩ nói thân thể của cậu không có vấn đề gì lớn, chỉ là quá mệt mỏi, nghỉ ngơi mấy ngày là được."
Nguyễn Nam Chúc uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-kinh-van-hoa-kinh-van-hoa-chet-choc/792763/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.