Tuy rằng có rất nhiều nghi hoặc, nhưng xem ra không thể trong một chốc là giải thích rõ được. Lâm Thu Thạch sau khi ăn xong bữa sáng, uyển chuyển tỏ vẻ mình muốn về nhà, mèo của hắn ở nhà còn chưa được cho ăn.
"Đi thôi." Nguyễn Nam Chúc thế mà đồng ý yêu cầu của Lâm Thu Thạch, hơn nữa nói rằng thứ sáu sẽ lại đi tìm Lâm Thu Thạch, dặn hắn chuẩn bị sẵn sàng.
Lâm Thu Thạch nói: "Chuẩn bị sẵn sàng ý là thứ sáu tôi sẽ lại lần nữa tiến vào những cửa sắt đó?"
Nguyễn Nam Chúc bình tĩnh ừ một tiếng.
Nghĩ đến khung cảnh bên trong cánh cửa, đồ ăn trước mắt liền trở nên không còn mùi vị gì. Cơm nước xong, Nguyễn Nam Chúc thật sự như hắn nói, đưa Lâm Thu Thạch về nhà, toàn bộ hành trình hai người cũng không nói gì, cho đến khi Lâm Thu Thạch xuống xe, Nguyễn Nam Chúc mới nói: "Thứ sáu gặp."
Lâm Thu Thạch hướng về phía hắn gật gật đầu, nhẹ giọng nói cảm ơn.
Nguyễn Nam Chúc lái xe rời đi, mà Lâm Thu Thạch đã vào tới trong nhà.
Hạt Dẻ nhìn thấy Lâm Thu Thạch trở lại, vẫn lười biếng nằm trên sô pha, Lâm Thu Thạch gọi tên nó nó cũng bất động, chỉ chậm rãi từ từ lắc lư cái đuôi ý bảo mình đã biết.
Lâm Thu Thạch nhân cơ hội này chạy lên vuốt vuốt hai cái, Hạt Dẻ đương nhiên không thể nào trốn, chỉ là thái độ vẫn không nhiệt tình.
Lâm Thu Thạch: "Hạt Dẻ, để ba ba ôm một cái đi."
Hắn vừa mới duỗi tay, Hạt Dẻ liền giơ chân sau lên đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-kinh-van-hoa-kinh-van-hoa-chet-choc/792752/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.