Bùi Kiêu sững sờ nhìn cây rìu lớn trước mặt. Đây là một cây rìu dài trên dưới tới 10m, toàn thân vàng kim xán lạn, giống như được đúc hoàn toàn từ vàng ròng vậy. Trên phần lưỡi rìu có một biểu tượng hình đầu bò đang gào thét, còn trên thân và cán rìu thì được chạm khắc đủ loại kỳ hình quái trạng hoa văn và đồ hình, toàn thân nó tản mát ra một loại khí tức mênh mang, cổ xưa. Không chỉ vậy, Bùi Kiêu còn cảm nhận được một cỗ ý chí thuần khiết phát ra từ cây rìu này, đó là… Phẫn nộ!
Đúng vậy, giống như ý chí của Anh Dũng Súng là anh dũng, cây rìu này cũng tản mát ra một cỗ ý chí, chỉ khác là ý chí của nó càng thuần khiết hơn, càng mạnh mẽ hơn, đó chính là cảm xúc phẫn nộ một cách trần trụi. Cảm giác này quả thật giống như đang đứng ngay trước mặt một cường giả Chân Ma cấp, chỉ khác là không có sự áp chế gây ra bởi trường khí thế. Nhưng chỉ riêng về mặt ý chí thì nó lại càng mạnh mẽ và thần khiết hơn!
Bùi Kiêu chỉ biết ngây dại nhìn cây rìu lớn trước mặt, nỗi đau đớn trong cõi lòng cũng không hay không biết mà vơi đi một phần. Rồi khi mà hắn còn chưa kịp tỉnh táo lại, cây rìu khổng lồ màu vàng kim cùng với ánh sáng rực rỡ của nó đã rơi ngay xuống trước mặt hắn. Một tiếng “rầm” trầm đục vang lên, cây rìu lớn rơi xuống làm bụi đất bốc lên mù mịt. Về phần Bùi Kiêu, khi mà tro bụi còn chưa tan hết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-khai-doan/721587/quyen-2-chuong-9-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.