“Tốt rồi, tốt rồi! Phát xong con mẹ nó rồi. Lão tử phải giữ lại một điếu cuối cùng này… Tóm lại, lần này coi như là chúng ta liều mạng một phen, nếu như thành công, chúng ta đi thẳng qua châu Âu ăn mừng một bữa no nê! Nếu không thành công... Hắc hắc, lão tử sẽ đòi lại hết chỗ thuốc lá kia cho mà xem!” Cung Diệp Vũ làm bộ dạng hung tợn trừng mắt nhìn mọi người, rồi cẩn thận từng li từng tí bỏ gói thuốc lá vào trong ngực. Bùi Kiêu ở bên cạnh hắn thấy rõ, gói thuốc lá kia chỉ còn lại có đúng một điếu cuối cùng, chẳng trách bộ dạng của Cung Diệp Vũ lại có vẻ đau lòng như vậy, cứ như là cắt mất của hắn miếng thịt không bằng. 
Tất cả mọi người đều cảm thấy hài lòng, có người sốt ruột thì lập tức đốt thuốc mà hút, có người thì lại do dự, rồi cẩn thận gói thuốc lá cất đi, mấy cô gái thì chẳng cần suy nghĩ mà cất luôn đi. Theo Bùi Kiêu suy đoán, có lẽ các nàng sẽ đem thuốc lá bán ra thị trường, loại thuốc lá có thể nâng cao lượng chấp niệm của bản thân này chắc chắn là không hề rẻ, tuy không so sánh được với cả một thanh thiên sinh vũ khí, nhưng chắc hẳn giá trị cũng không chỉ mấy chục triệu đâu…Trong thị trường giao dịch của linh hồn chắc cũng có vài thứ hay ho, đến bây giờ hắn vẫn chưa biết gì cả, nhưng khi nào có thời gian rảnh rỗi cũng muốn đi xem một chút. 
Trong số mười lăm người ở đây, ngoại trừ Bùi Kiêu và 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-khai-doan/721566/quyen-2-chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.