Bùi Kiêu thực sự rất hâm mộ Cung Diệp Vũ… Không chỉ hâm mộ thực lực của hắn, mà còn hâm mộ trái tim thuần khiết như trẻ sơ sinh của hắn hơn nữa. Hết thẩy đều làm theo bản tâm, muốn chửi thì chửi, muốn cười thì cười, muốn phẫn nộ thì phẫn nộ, muốn trêu đùa thì trêu đùa, vui thì cười, giận thì mắng. Một người như vậy đáng lẽ không thể tồn tại trong đời thực, có lẽ chỉ có thể là nhân vật trong tiểu thuyết mà thôi. 
Bùi Kiêu biết mình không thể so sánh được với Cung Diệp Vũ. Đầu tiên là bản thân hắn có phải là Tránh Thoát Giả hay không cũng còn khó nói, tiếp nữa là thực lực và tầm ảnh hưởng của hắn hoàn toàn kém xa Cung Diệp Vũ. Theo như lời cái tên tên cha sứ đồng tính ở Mỹ kia thì dường như Cung Diệp Vũ có sức ảnh hưởng cực lớn tới toàn thế giới, là một cường giả có thực lực mạnh nhất, nhì thế giới. 
Vừa nghĩ tới đây, Bùi Kiêu lập tức hỏi: “Đúng rồi, Cung Diệp Vũ! Cái tên cha sứ người Mỹ kia bảo ta nói lại với người là : ngươi là kẻ theo đuổi bản tâm, vậy nên nếu ngươi đè nén bản thân thì sẽ làm cho thực lực của mình giảm xuống. Hắn nói đại khái là lần sau gặp hắn thì ngươi có thể đánh cho hắn một quyền… Hắn nói với ta như vậy đấy.” 
Cung Diệp Vũ lập tức trở nên trầm ngâm, cả nửa ngày sau hắn mới không nhịn được nữa mà cười nói: “Ngươi chắc hẳn là rất ngạc nhiên đúng không? Vì sao ta lại dễ tha thứ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-khai-doan/721558/quyen-1-chuong-12-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.