Sau khi đi theo Smith Lee không lâu, Bùi Kiêu và Jenny liền từ trong khu đỗ xe đi thẳng tới một khu nhà cao cấp, nhưng khác với dự đoán của Bùi Kiêu, khu nhà này cũng không được trang hoàng xa hoa lộng lẫy kiểu như cung điện tường vàng gạch ngọc mà thực tế thì tòa nhà cao nhất lại giống như một khu văn phòng bình thường trong một cao ốc thương mại, nghĩa là giống như nơi Bùi Kiêu từng làm việc, làm hắn nhất thời lâm vào miên man hồi tưởng, ngỡ như mình đã sống lại, rồi lại ngày ngày đến công ty làm việc như xưa. 
Smith Lee nhìn thấy ánh mắt ngơ ngác của Bùi Kiêu thì nhẹ nhàng cười: “ Bùi Kiêu tiên sinh hình như còn chưa tới căn cứ nhỉ? Tới căn cứ rồi ngươi sẽ không còn quá mức kinh ngạc vì tình hình ở đây nữa đâu, ha ha, tuy chúng ta thật sự đã chết nhưng chẳng qua là biến thành linh hồn thể mà thôi, vẫn là loài người như trước. Thế nên nơi làm việc của chúng ta cũng phải giống như bình thường, như vậy thì hiệu suất làm việc mới không bị giảm đi. Dù sao cũng không thể giống như trong phim ảnh hay là mấy cái tôn giáo gì đó, nhất định phải bắt chúng ta ở trong nghĩa địa hay hầm mộ đúng không nào? Ta nghĩ sẽ chả có ai đồng ý tới đó làm việc đâu.” 
Jenny ở bên cạnh cũng cười: “Lầu một và hai đều là văn phòng làm việc, từ lầu ba đến lầu bảy mới là phòng ở, Bùi Kiêu, người cũng có thể đi chọn một phòng mà mình thích đấy.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-khai-doan/257460/quyen-1-chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.