Cú va chạm tạo nên một hố sâu đường kính trăm trượng giữa lòng chiến trường đỏ rực. Bụi đất và nham thạch nóng chảy bắn tung tóe lên không trung, tạo thành một màn mưa chết chóc rơi xuống đầu những tên ma tộc đang ngơ ngác xung quanh.
Tên Viêm Ma cầm búa lớn, kẻ vừa buông lời thách thức, vẫn chưa kịp thu hồi nụ cười khinh bỉ trên môi thì đã thấy bầu trời trước mắt tối sầm lại. Không phải do mây đen, mà là do một bàn tay gầy gò, tái nhợt đã xuất hiện ngay trước mặt hắn, che khuất cả ba vầng trăng quỷ dị trên cao.
Hắn là một ma binh Trúc Cơ Tầng Chín, da thịt cứng như thép nguội, máu nóng như dung nham, sức mạnh đủ để đập nát một tảng đá ngàn cân. Nhưng khi bàn tay kia chạm vào mặt hắn, hắn cảm thấy như mình vừa va phải một bức tường không gian bất khả xâm phạm.
Rắc.
Không có tiếng gào thét, bởi vì hộp sọ của tên Viêm Ma đã bị nghiền nát ngay tức khắc. Bàn tay của Nguyên Phàm không dừng lại ở đó. Những ngón tay hắn như những lưỡi dao hư vô cắm phập vào trong khối óc nóng rực, một lực hút kinh hoàng bùng nổ từ lòng bàn tay.
Xèo xèo.
Cơ thể to lớn, vạm vỡ của tên Viêm Ma bắt đầu co rút lại. Lửa trên người hắn tắt ngấm. Máu huyết, linh lực hỏa hệ, và cả chút linh hồn yếu ớt của hắn bị hút sạch sành sanh chỉ trong một cái chớp mắt. Cái xác khô quắt đổ sụp xuống, vỡ vụn thành tro bụi đen sì, hòa vào lớp đất đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-hoi-dang-thon-phe-chi-than/5010215/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.