Trong động phủ Hắc Phong Sơn, không khí đặc quánh mùi máu tanh và sắt gỉ. Ánh lửa leo lét từ những ngọn đuốc mỡ yêu thú chiếu lên bóng của một người đang ngồi bất động trên một đống xương trắng lổn nhổn. Đó là chiếc kiệu xương của Bạch Cốt Lão Lão, giờ đã trở thành ngai vàng của chủ nhân mới.
Nguyên Phàm, hay Huyết Ma Tử, nhắm mắt, ngón tay tái nhợt gõ nhẹ lên một chiếc hộp sọ vỡ. Hắn đang hấp thụ những mảnh ký ức và cảm ngộ tu luyện cuối cùng của hai tu sĩ Kim Đan mà hắn vừa "thu hoạch". Toàn bộ bí thuật của "Bạch Cốt Môn", từ cách luyện Cốt Thi đến "Cốt Long Sát Trận", cùng với "Huyết Sát Đao" của Huyết Lão Tam, giờ đây đã hòa vào linh hồn hắn.
Hắn mở mắt. Khí tức của hắn vẫn là Kim Đan Tầng Một, nhưng sự uyên bác và tà dị trong mắt hắn đã sâu không thấy đáy. Cùng lúc đó, một cơn đói khát mãnh liệt, một sự trống rỗng từ sâu trong viên Kim Đan xám tro, lại trào dâng. Nó đòi hỏi nhiều hơn nữa.
Hắn phải tiếp tục "ăn".
"Thiết Lang."
Giọng hắn vang lên, không lớn, nhưng xuyên qua tiếng gió rít bên ngoài.
Từ trong góc tối, gã đàn ông vạm vỡ như gấu đen bước ra, cúi đầu sát đất. Thanh trảm mã đao vẫn đeo sau lưng, nhưng gã không dám để tay mình chạm vào chuôi đao.
"Thuộc hạ có mặt, Giáo Chủ!" Giọng Thiết Lang ồm ồm, chứa đầy sự sợ hãi tuyệt đối.
Hạt giống tử vong mà Nguyên Phàm cấy vào linh hồn Trúc Cơ Tầng Chín của gã còn đáng sợ hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-hoi-dang-thon-phe-chi-than/4823054/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.