Câu nói nửa chừng của Thiên Lý Phi Hiệp làm cho Tần Quan Vũ nghe như tim mình muốn nhảy ra ngoài lòng ngực.
Xem qua thái độ và con người, nhất định Thiên Lý Phi Hiệp phải là một nhân vật quan trọng nhất nhì trong Hạ Hầu Viên, thế sao lại buông một câu nó lạ lùng như thế?”
Câu nói của ông đã chẳng ngầm bảo rằng chàng và Phượng Nghi rất xứng đôi vừa lứa hao sao? Tần Quan Vũ bàng hoàng ngơ ngẩn với bao nhiêu nghi vấn…
Một, nhất định Thiên Lý Phi Hiệp hết sưc tôn kính Phượng Nghi.
Sự tôn kính này có lẽ về cương vị chủ mẫu, mà nhiều về nết hạnh của nàng?
Hai, gióng theo ý ông ta, thì Hạ Hầu Viên chủ có lẽ không xứng lắm với Phượng Nghi.
Trong đó có một phần về tuổi tác bất đồng.
Và do đó, mà tuy có ý thương Viên chủ, nhưng đồng thời, ông ta lại cám cảnh ngang trái của nàng…
Nhưng, bằng vào việc yêu cầu Phượng Nghi trở về, đã nói rõ rằng Thiên Lý Phi Hiệp hết sức tôn kính Hạ Hầu Viên chủ.
Chỉ có điều không nghe ông ta đề cập đến sự thịnh nộ của Viên chủ và hậu quả của nó.
Đó là một điều mà làm cho Tần Quan Vũ hơi thắc mắc.
Ngưng một lúc thật lâu, sau câu nói sỗ sàng Thiên Lý Phi Hiệp lấy lại lẽ tự nhiên: “Tần thiếu hiệp định đi đâu?”
Tần Quan Vũ mỉm cười: “Đi bước nào thì kể bước ấy thôi!”
Thiên Lý Phi Hiệp gật gật đầu: “Chắc Tần thiếu hiệp nói không thật với lòng mình rồi.
Thôi, lão phu thật có ý cùng với thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-chi-dia/3868816/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.