Thấy Tần Quan Vũ run lên vì xúc động, Bất Tử Lão Cái khẽ thúc vai chàng và dùng phép truyền âm nhập mật dặn dò:
- Đừng vội, hãy nghe họ nói thêm.
Nghe tiếng trong chiếc kiệu nói như thế, người thư sinh áo xanh chợt hơi đổi sắc, nhưng chỉ thoáng quan đã lấy lại vẻ tự nhiên:
- À… thì ra thế, thảo nào không gặp!...!Thôi có việc xin cô nương cứ đi.
Ráng giữ gìn và hẹn gặp lại…
- Vâng, nhưng nhớ đừng lôi thôi… với cô nào cả nghe.
Người thư sinh áo xanh cười lớn:
- Đâu dám, người đẹp đã ra lệnh thì phải tuân theo chứ… Nhất định xong nhiệm vụ sẽ đến Chí Tôn bảo hầu hạ cô nương.
Tiếng trong chiếc kiệu vẫn cợt nhả:
- Nhớ nhé, người ta đợi đấy!...
Và tiếng đỏng đảnh vụt lạnh lùng:
- Hãy cấp tốc đi theo đường đã định.
Ngũ Bá và hai kẻ khiêng kiệu rập lên.
- Tuân lệnh!
Chiếc kiệu nhấc cao, cả đoàn người lướt nhanh như gió.
Chờ cho đoàn khiêng kiệu đi khuất, cái người gọi là Mẫn Nhi nhích tới vỗ tay cười ha hả:
- Chủ nhân, thật quả vô số đào hoa…
Vừa nói gã lại vừa vỗ tay cười lớn…
Người thư sinh quay phắt qua nghiêm mặt:
- Mẫn nhi, không được nói bậy bạ! Hãy nghe Liễu Âm Ban Tịch, Trúc Kinh Khoan Phi, Phù Vân Trú Ảnh, Minh Nguyệt Đình Huy nhớ chưa?
- Vâng, đã nhớ rồi ạ!
Và như sực nhớ điều gì, người có tên Mẫn nhi vụt kêu lên:
- Chủ nhân, chúng ta hãy đuổi theo!
- Đuổi theo ai?
- Đuổi theo họ để đến Liên Minh!
- Đến Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-chi-dia/3868810/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.