Ba người bàn bạc một hồi, quyết định trước tiên để Mã Duyệt đại diện liên lạc với Bạch Thập Tam, thăm dò ẩn ý rồi sẽ nói sau, còn Mã Thần và Mã Nguyên chuẩn bị một số thứ cần thiết khi xuống địa phủ, nếu họ đoán không sai, chuyến đi này có lẽ sẽ vô cùng nguy hiểm, hơn nữa còn kéo dài thời gian không ít, như vậy đương nhiên không thể xuất khiếu, không thì qua một canh giờ không quay về thể xác thì sẽ phiền toái. Nghiên cứu thật lâu, ba người chia nhau hành động, hẹn tám giờ tối gặp nhau trong nhà Mã Duyệt.
Ra khỏi khách sạn, Mã Duyệt dùng vật mà Thanh giao cho hắn để phát tín hiệu, hắn cũng không hi vọng Bạch Thập Tam sẽ lập tức được ‘triệu hồi’ đến, xem thời gian, dù sau còn cách buổi tối vài tiếng, không bằng đi dạo xung quanh một chút.
Suy nghĩ vừa nảy ra, Mã Duyệt mỉm cười, lấy điện thoại ra gọi cho một dãy số quen thuộc.
“Alô, Mã Duyệt?” Đầu bên kia điện thoại truyền tới âm thanh nghe như rất vội vàng.
Mã Duyệt hỏi: “Vẫn đang ở văn phòng thám tử?”
“Đúng vậy, Dịch Thiên và Lý Tẩm chết tiệt, tôi đi một tháng, bọn họ lại không đụng vào sổ sách, bây giờ tiền được tài khoản khác chuyển đến và tiền phải báo chi tiêu rối thành một đống, vậy mà hai người họ còn mượn cớ chạy mất. Không hề sợ tôi tức giận không cho họ một phân tiền nào.”
Mã Duyệt nở nụ cười, tuy Hàn Khải trông như rất tức giận, nhưng hắn có thể nghe ra được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-cam-chu/2261618/quyen-3-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.