Trên biển gió yên sóng lặng, Lâm Tri Ngư chèo chiếc thuyền gỗ nhỏ, không có mục đích mà lênh đênh trên mặt biển. Mặt trời dần lên cao, từng đốm nắng vàng rải rác trên biển. Mặt biển kéo dài đến đường chân trời, cậu hẳn là ấm đầu mới lênh đênh đi tìm một người cá.
"Tố —— Châu —— "
"Tố —— Châu —— "
Lâm Tri Ngư khép tay thành hình chiếc loa đặt bên miệng, không ngừng gọi tên Tố Châu, cậu gửi hi vọng vào gió biển mềm mại, để gió biển có thể cuốn thanh âm của cậu đến tai người cậu đang tìm kiếm.
Vừa hò vừa chèo thuyền nửa ngày trời, người muốn tìm không thấy cái bóng, dưới thuyền lại tụ tập từng đàn cá vụt qua, cảnh tượng này nhìn đồ sộ đẹp đẽ vô cùng.
"Tố Châu, rốt cuộc anh đang ở nơi nào..."
Lâm Tri Ngư buồn chán nằm ngoài bên thuyền, nhìn mặt trời chói mắt như quả cầu lửa khổng lồ chậm rãi chìm xuống, nhuộm đỏ một vùng biển xanh lam mát lạnh.Một làn gió nhẹ thoảng qua, dưới đáy thuyền nhấp nhô một cơn sóng khó nhận ra, sau đó gió như bay tới ánh nắng đỏ hồng phương xa.
Nhận thấy sự khác thường, Lâm Tri Ngư vội vã đẩy mái chèo trở về, không ngờ thuyền gỗ nhỏ chậm chạp như bị lắp thêm motor lao vút đi. Mặt biển lặng yên bị thuyền gỗ đánh tan, từng đám bọt nước tung tóe lên người, lên mặt Lâm Tri Ngư. Cậu trơ mắt nhìn thuyền của mình lao về hướng mặt trời đỏ rực.
Thuyền gỗ đột ngột dừng lại, ánh nắng hồng đỏ bao phủ xung quanh như gần trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-voi-bien-sau/222002/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.