Thì ra khi không biết Địch Mân ở nơi nào, nàng dù thế nào cũng không saocả, dù sao cùng lắm thì chính là chết, nhưng bây giờ nhìn thấy hắn, nàng còn chưa sống đủ, nàng muốn cùng hắn, đến mãi mãi. . . . . .
******
Nhìn tư liệu thuộc hạ đưa lên, hắn lật ra hồi lâu, nhưng một chữ cũng nhing không vào.
Vuốt mặt nạ trên mặt, đột nhiên cảm giác được, hắn lại rất muốn lấy xuống.
Tàn Nguyệt, vốn là nói đi qua xem là được rồi, nhưng hắn vẫn nhịn khôngđược mang nàng trở về. Khi thấy Thần Vương nắm người của nàng, hắn hậnkhông thể đi giết hắn.
Nhưng không thể, hắn vừa mới ra ngoài,thân mình còn chưa hoàn toàn phục hồi như cũ, bây giờ hắn không phải làđối thủ của bọn họ.
Thấy Thần Vương rời đi, Tàn Nguyệt muốn tự sát, hắn cũng nhịn không được nữa mà ngăn trở nàng.
Nghĩ đến lời đồn đãi bên ngoài, nhìn tư liệu thuộc hạ đưa tới, không ai có thể biết, khuôn mặt sau mặt nạ là dạng gì.
Bàn tay to dùng sức vung lên, trong lòng loạn thành một trận. Nhớ đến lúcấy thấy nàng muốn tự sát, trong lòng của hắn còn âm thầm cao hứng.
Tàn Nguyệt, có phải cho tới bây giờ ngươi vẫn không quên ta không?
Vì sao chỉ một mắt, ngươi có thể đoán ra là ta?
Đi vào trước gương, nhìn người vạn phần xa lạ trong gương, mặt nạ bằngđồng to lớn, khi nàng nhìn, cũng không sợ hãi sao? Tuy rằng, thời gianmang theo mặt nạ này cũng không ngắn, hiện tại bản thân hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vo-tuong-quan-tro-thanh-hoang-hau-len-nham-kieu-hoa/2818566/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.