Chương trước
Chương sau
Hoàngthượng là một người thông minh, lúc đó hắn cũng không phải không ngờ tới cái khả năng này, bất đắc dĩ thời điểm hắn tỉnh táo, liên luỵ mọi người từ lâu, sự kiện này, cũng cứ như vậy trôi qua...

“Mau để hắn tiến vào!”

Hoàng thượng quýnh lên, cả người tựa như đi ra ngoài, mà Bạch công công cũngmời Địch lão tướng quân tới, hắn đóng cửa lại, tận tâm canh giữ ở mộtbên, phòng ngừa có người rảnh rang lại đây.

“Hoàng thượng, cựu thần sợ hãi, cựu thần có tội ...”

Thấy hoàng thượng, Địch lão tướng quân vội vàng quỳ trên mặt đất, thẳng thắn dập đầu mấy cái. Hoàng thượng vội vàng nâng hắn dậy, vội hỏi nói:

“Vĩnh Hào, ở đây cũng không có người ngoài, ngươi nói cho trẫm, ngươi biết cái gì?”

Địch lão tướng quân hít một hơi, lệ trong mắt lão cuồn cuộn chảy xuống:

“Hoàng thượng, cựu thần cũng là gần đây mới biết được. Vợ không thích vàotrong cung, lúc đầu cựu thần cho rằng nàng không thích sự hỗn loạn trong cung, nhưng ai biết, sau khi Địch Mân gặp chuyện không may, cựu thầnmới biết được, thì ra...”

Cách quãng, Địch lão tướng quân rốt cục thẳng thắn, hoàng thượng khiếp sợ lui về phía sau vài bước, kinh ngạc,nửa ngày cũng không nói ra...

“Ngươi nói... Lúc trước, Tư Vũ không phải cùng người bỏ trốn, là có người muốn hại Hạo Nhi...”

Địch lão tướng quân gật đầu, hoàng thượng nói:

“Bọn họ truy sát nàng, Tư Vũ trúng độc rơi xuống núi?”

“Địch Mân, là nhi tử của trẫm?”

...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.