Chương trước
Chương sau
Thở dài một tiếng, Tàn Nguyệt nhắm mắt lại, nếu như nàng thích quỳ, để chonàng quỳ được rồi. Tại sao, Lam Nhi, ta thành một người không tuân thủphụ đạo, chẳng lẽ ngươi cảm thấy còn chưa đủ sao?

Thái tử cho ngươi cái gì tốt? Vì hắn, ngươi còn muốn hại ta như thế nào?

Đều nói lúc phụ nữ mang thai, tốt nhất là không nên rơi lệ, nhưng TànNguyệt gần đây, luôn không nhịn được khóc thành tiếng. Có lẽ, phụ nữthật là nước làm ra? Có cái gì không hài lòng, các nàng luôn thích dùngnước mắt để biểu hiện chính mình!

"Tiểu thư, ngươi không cần Lam Nhi sao? Thật sự không cần Lam Nhi sao?"

Nghe Lam Nhi nói một mình, Tàn Nguyệt không quay đầu lại, cũng không biếtcòn có thể cùng nàng nói cái gì? Có thể nói cái gì đây?

Lời của nàng đều nói đến chuyện vừa rồi, nhưng Lam Nhi, vẫn như trước không thừa nhận, cũng dự định như vậy đi xuống...

"Thiếu phu nhân, tướng quân mời người đến phật đường một chuyến!"

Tiểu Mạt đi đến, nhìn Lam Nhi trên mặt đất không đáng thương gì mấy, nàngbiết Tàn Nguyệt không có ngủ, nàng chỉ tránh né Lam Nhi , một người phản bội chủ.

"Ta biết rồi!"

Xoay người, tiện tay khoác thêm quần áo, Lam Nhi vội đi lên trước, vội vàng nói:

"Tiểu thư, ta cùng ngươi đi..."

"Làm càn! Một người nha đầu như ngươi, cũng có tư cách đến phật đường sao?"

Tiểu Mạt quay đầu, trừng mắt nhìn Lam Nhi một cái, quay đầu lại nhìn về phía Tàn Nguyệt, lạnh lùng nói:

"Thiếu phu nhân, mời đi!"

Nhìn hai người một trước một sau ra ngoài, Lam Nhi tức giận cắn răng. Tiểuthư thật sự không tin nàng rồi, vừa rồi ngay cả liếc mắt một cái nàngcũng không nhìn mình!

Nên làm gì bây giờ? Tìm hiểu không được tin tức bên này, sao có thể báo cáo với thái tử…

Nghĩ đến người kia trước khi chết rất bi thảm, Lam Nhi bây giờ cũng cảm giác được cả người run rẩy, nàng sợ hãi nhìn trong phòng trống rỗng, giốngnhư trong phòng này còn có thể nghe được tiếng kêu la vậy.

Phật đường, Tàn Nguyệt cũng không phải lần đầu tiên đến đây, chỉ là lần trước, là Địch Mân đưa nàng tới.

Còn nhớ rõ lúc ấy, bọn họ nhân tiện đứng ở cửa, nhìn bên trong Địch lão phu nhân khóc thương tâm, nàng nhìn cũng đau lòng theo .

"Tàn Nguyệt, quỳ xuống!"

Vừa vào phật đường, Địch lão tướng quân nhân liền khắc nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.