Nhìn thấy Địch Mân dường như có chút đăm chiêu, Tàn Nguyệt sâu kín thở dài, tiếp tục nói:
"Bất quá, nguyện vọng này sợ là rất khó thực hiện. Thái tử làm không được,ngươi cũng làm không được... Nếu như có thể lựa chọn, ta tình nguyện gảcho một người dân bình thường không có gì đặc biệt..."
Đôi mắt ảm đạm có chút trầm xuống, lúc Địch Mân nhìn nàng, nàng sẽ đỏ mặt, tráitim cũng đập mạnh, nhưng nàng đều không yêu thương hắn. Đơn giản là,nàng muốn thương hắn cũng không nổi, cho nên, nàng sẽ không làm chochính mình bị luân hãm (có nghĩa là làm cho chính mình bị vây hãm, đắmchìm).
Có lẽ, nàng thật là quá mức lý trí, nhưng nếu như che lạitrái tim, có thể làm cho trái tim chính mình không bị thương tổn, nhưvậy không phải cũng tốt lắm sao?
"Tàn Nguyệt, ta có thể làm được! Ta nhất định có thể làm được!"
Không biết từ khi nào, hắn đi tới bên người Tàn Nguyệt, gắt gao cầm lấy tayTàn Nguyệt, hai mắt lấp lánh nhìn Tàn Nguyệt. Tàn Nguyệt ngẩng mặt lên,nhìn hắn giống như một đứa trẻ với đôi mắt sáng ngời, nhẹ giọng nói:
"Ta không tin hứa hẹn!"
Chứng kiến con ngươi hắn chợt lóe lên rồi lờ mờ biến mất, Tàn Nguyệt độtnhiên cảm giác được chính mình quá tàn nhẫn. Chỉ là chuyện xưa củanương, sớm đã khắc thật sâu vào trong đầu của nàng, có chuyện xưa củanương, nàng sao có thể thích một nam tử tuấn dật?
Diện mạo xinhđẹp không phải một loại tội, nàng cũng yêu thích những cái đẹp. Chỉ là,liên lụy đến nàng như vậy bị tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vo-tuong-quan-tro-thanh-hoang-hau-len-nham-kieu-hoa/2817968/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.