10, Huyền cơ
Ngày hôm sau, thủ vệ đến báo Nhạc Hồng đã tỉnh. Mọi người vội vàng đi tới phòng trong, liền nhìn thấy Nhạc Cửu Nghiên đang cẩn thận đút dược cho Nhạc Hồng, thấy mọi người vào, Nhạc Hồng đưa tay bảo Nhạc Cửu Nghiên dìu hắn xuống giường nói lời cảm tạ.
“Được rồi được rồi.” Gia Cát nhanh chóng ngăn lại hắn:“Lão đầu, ngươi lần này sao lại ra thế này, sao bị thương nặng như vậy?”
“Ai!” Nhạc Hồng thở dài, nói:“Còn không phải tại trúng mai phục của tiểu nhân họ Hoàng kia!”
Nửa canh giờ sau, Nhạc Hồng giải thích rõ ràng từ đầu đến cuối cho mọi người, nguyên lai khối Thiên Cơ Thạch kia là bảo vật gia truyền của Nhạc gia, nghe nói là có bí mật về mỏ vàng bên trong, nhưng Nhạc gia đời đời lại thủy chung không ai ngộ thấu được rốt cuộc trong có gì ảo diệu, chẳng qua là làm tập tục truyền xuống từ đời này sang đời khác.
Đoạn thời gian trước không biết tại sao, trong dân gian đột nhiên truyền ra một bài đồng dao, trong đó có một câu là “Thiên Cơ Thạch ra Đoạn Long Mạch”, lúc đó nhất thời ồn ào huyên náo. Nhạc Hồng trong lòng biết có người giở trò, nhưng cũng không tra được là ai, đành tăng mạnh phòng ngự bang hội. Ai ngờ có một ngày Thục Liêu Mạc Bắc Đại hoàng tử Gia Luật Thanh mang tới mười mấy cái rương lớn nặng trịch tới cửa cầu kiến, Nhạc Hồng biết Mạc Bắc lòng muông dạ thú, một khi dính vào sợ là tự mình đắc tội thông đồng với địch, liền cáo ốm cự tuyệt, không nghĩ tới ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-viet-lan-san/73622/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.