53, Phản tặc
Lâm Hạo Dương kéo Lãnh Tịch Chiếu xuất môn, đi tới đi lui dưới đỉnh thái dương hồi lâu, đầu đầy là mồ hôi.
“Này, sao không có ai đến đùa giỡn ngươi?” Lâm Hạo Dương nhíu mày, đẩy đẩy Lãnh Tịch Chiếu:“Không phải nói mỗi ngày đều có chó săn núi Ngọc Diện đến trấn này tìm tiểu bạch kiểm cướp về sao?
Lãnh Tịch Chiếu bị nắng trời chiếu làm cho chóng cả mặt, lườm hắn một cái:“Nói cái gì đó? Ngươi mới là tiểu bạch kiểm!! Có ngươi ở bên cạnh ai dám đến đùa giỡn ta?”
“Đúng vậy!” Lâm Hạo Dương bừng tỉnh đại ngộ:“Không nói sớm, một mình ngươi đi dạo đi, ta sẽ lén đi theo ngươi!”
“Uy!” Lãnh Tịch Chiếu câm nín nhìn bóng dáng hắn biến mất giữa dòng người, đành phải tiếp tục lắc lắc đầu ở trên đường làm con mồi, càng đi càng cảm thấy mình giống như một miếng thịt nướng, nóng hôi hổi bị Lâm Hạo Dương cột lên cây chờ chó mắc câu, từ phố đông chạy đến phố tây, đi một vòng luẩn quẩn mãi không thấy lưu manh xuất hiện, Lãnh Tịch Chiếu vừa mệt vừa đói lại chóng mặt, trong lòng vô cùng nghẹn khuất. Đi theo phía sau Lâm Hạo Dương cũng lo lắng, nếu không thì đổi kế hoạch? Mình trực tiếp chạy lên núi Ngọc Diện là được, Lãnh Tịch Chiếu khỏi phải ỉu xìu mệt mỏi thế này, định đuổi theo dẫn hắn về, thì thấy có hai người lén lút đi theo, trong lòng nhất thời kích động —– Mắc câu rồi?
Lãnh Tịch Chiếu đang vừa đi vừa nổi giận, thì cảm thấy bả vai bị người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-viet-lan-san/3093605/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.