48, Tướng tích
Sáng sớm ngày hôm sau, Lãnh Tịch Chiếu liền cùng nhóm Dạ Lan San mang theo Lâm Hạo Dương trở về Vân Sát Bảo, Hoa Thiên Lang nhẹ nắm Ngư Trường Kiếm Lâm Hạo Dương trong tay, nhìn chiếc xe ngựa kia chậm rãi biến mất nơi cuối đường, đứng đó mãi không muốn quay về.
“Hoàng Thượng.” Ngô Uy tiến lên hỏi:“Đại quân đã chuẩn bị xong, khi nào thì khởi hành?”
“Lập tức!” Hoa Thiên Lang nhàn nhạt nói, quay đầu đi về —– Hạo Dương, chờ ta sắp xếp ổn thỏa chuyện trong triều, sẽ đến Vân Sát Bảo đón ngươi về nhà, con đường sau này, chúng ta cùng nhau đi.
Trong xe ngựa, Lãnh Tịch Chiếu mở đôi môi tái nhợt của Lâm Hạo Dương ra, cẩn thận đút đan dược cho hắn.
“Đúng rồi, mấy ngày nay không thấy Lâm đại ca.” Thần Tử Việt một tay nâng cằm một tay gãi đầu: “Đi đâu?”
Lãnh Tịch Chiếu bĩu môi:“Không biết, sau lần y biết Hạo Dương đã được tiên sinh cứu thì đã đi rồi, nói là từ rày về sau đánh giặc cũng không cần y hỗ trợ nữa, muốn đi Tây Nam gặp bằng hữu cũ.”
“Y cũng sống thật tiêu sái.” Thần Tử Việt đưa tay đặt lên trán Lâm Hạo Dương:“Vẫn còn nóng, hắn rốt cuộc bị làm sao vậy, sao tự dưng lại phát độc?”
Lãnh Tịch Chiếu co rút khóe miệng, không trả lời, tâm nói tướng quân bị Hoàng đế cường bạo, truyền ra ngoài các lão thần trong triều phỏng chừng đều phải thắt cổ tự tử.
Dạ Lan San dùng tốc độ nhanh nhất đánh xe ngựa chạy về Vân Sát Bảo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-viet-lan-san/3093594/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.