44, Ôn nhu
Trong Vân Sát Bảo, Mộc Tiên Nhiên ngồi ở trên bậc thang buồn bực.
“Này, phát ngốc cái gì đó!” Bạch Nhược Manh đi tới vỗ vỗ hắn.
“Bạch tỷ, ta muốn đi tìm Bảo chủ……” Mộc Tiên Nhiên mở lời, vẻ mặt chờ mong.
“Ngươi dám!” Bạch Nhược Manh trừng hắn:“Tiểu tử chết tiệt ngươi phản rồi có phải không? Ngươi đi rồi ai hỗ trợ ta?!”
Mộc Tiên Nhiên nhìn vẻ mặt bừng bừng lửa giận của Bạch Nhược Manh mà co rút khóe miệng:“Ta chỉ nói muốn đi……”
“Nói cũng không cho nói!” Bạch Nhược Manh xoa thắt lưng, biểu tình căm giận:“Một người hai người chỉ biết chạy ra ngoài chơi……!!”
Mộc Tiên Nhiên vô lực nâng cằm nhìn trời —– Quá nhàm chán…… Sớm biết vậy liền ở lại Thanh Vân tiễn trang ……
“Bạch phó Bảo chủ, Mộc thiếu gia.” Từ cửa một thủ vệ vội vàng chạy vào:“Đoạn phó bảo chủ cùng quân sư đã trở lại, đang ở dưới chân núi!”
“A?” Hai người đồng dạng vui mừng, nhanh chóng đi ra cửa nghênh đón, vừa xong sơn môn khẩu chỉ thấy Đoạn Tinh xa xa hoành ôm Gia Cát đi tới, hách nhất đại khiêu, vội vàng chạy tới, gặp Gia Cát nhắm chặt ánh mắt tựa vào Đoạn Tinh trong lòng, sắc mặt rất khó xem, vì thế vội vàng hỏi:“Hắn làm sao vậy?”
“Ách……” Đoạn Tinh bất đắc dĩ nhìn Gia Cát đang giả bộ hôn mê trong lòng, nói:“Chính là…… Vì giải độc Lâm Hạo Dương tốn quá nhiều nội lực, ta dẫn y trở về trước, không có gì đáng ngại, nghỉ ngơi tốt là được rồi.”
“Ngươi chiếu cố y kiểu gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-viet-lan-san/3093579/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.