31, Lễ vật
Hôm nay, kể từ lúc Lâm Hạo Phong nhìn thấy Gia Cát thì ánh mắt chưa từng rời khỏi người y. Mấy ngày nay những gì mình tâm tâm niệm niệm đều là y, thật vất vả mới có thể gặp được lại phát hiện y ngay cả liếc mắt nhìn mình một cái cũng không nguyện ý, trong lòng nhất thời một trận chua xót. Lúc này thấy y cầm bình rượu đi về phía mình, Lâm Hạo Phong không khỏi lắc đầu tự giễu —– Là muốn cùng mình hoàn toàn nhất đao lưỡng đoạn sao?
“Lâm đại ca.” Gia Cát đi đến bên cạnh y ngồi xuống, nâng tay đưa cho y:“Đây là Trúc Diệp Thanh tốt nhất.”
Lâm Hạo Dương không nói gì, nhận lấy vò rượu phối hợp uống.
Nhìn y cái dạng này, trong lúc nhất thời Gia Cát không biết mình nên nói gì, đang lúc do dự đột nhiên nghe Lâm Hạo Phong rầu rĩ hỏi:“Hắn đối với ngươi tốt lắm đi?”
“Ân, hắn đối với ta tốt lắm.” Gia Cát gật đầu, lại hỏi:“Ngươi lần này muốn đi theo Hoàng Thượng chinh phạt Mạc Bắc sao?”
“Phải, dù sao cũng nhàn rỗi không có gì làm, còn không bằng ra chiến trường giết giặc, ít nhất được thống khoái.” Lâm Hạo Phong ngẩng đầu uống tiếp, cười nói:“Rượu ngon nhưng lại ít.”
Gia Cát nhận lấy vò rượu đặt lên, nói:“Dù vậy uống nhiều cũng không tốt, thân mình quan trọng hơn.”
Từ trong bóng đêm Lâm Hạo Dương quay đầu nhìn thẳng đôi mắt Gia Cát, không tự chủ được mở miệng hỏi:“Nếu không có hắn, ngươi có nguyện ý đi theo ta hay không?”
Gia Cát lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-viet-lan-san/3093554/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.