Tin tức Cao Lãng trở về cũng nhanh chóng truyền đến tai Mục Tuyết.
Nghỉ hè năm rồi, Mục tuyết cũng muốn mang theo Lý Nhiễm với Quý Đồng đi nghỉ phép một lần, hiện tại cũng không vội vàng dẫn Quý Đồng về nhà, chỉ đi cùng Lý Nhiễm đi mua sắm, tiện đi dạo một vòng.
Ánh mắt Mục Tuyết vốn tinh tường, điểm này Lý Nhiễm lại không có nửa phần giống bà, bà lại bất đắc dĩ nhọc lòng, ''Ngày thường thì thôi đi, bây giờ Cao Lãng đã trở về rồi, vẫn không thể cứ như vậy được.''
Hôm nay bộ dáng của Mục Tuyết có phần không chỉn chu như thường ngày, khuôn mặt không phấn son. Nói có thể người khác không tin, nhưng trong ký ức của Lý Nhiễm từ trước đến nay, rất ít khi nhìn thấy vẻ ngoài như vậy của mẹ cô, bà vĩnh viễn xinh đẹp, sắc sảo khéo léo, hào phóng mỹ lệ, ngay cả khi bị bệnh cũng muốn hỏi Lý Nhiễm, tóc có chỗ nào chưa gọn gàng, sắc mặt có quá khó coi không, một mực muốn đi soi gương chỉnh chang lại, phải đảm bảo rằng có là một người bệnh ốm yếu cũng không được mang dáng vẻ chật vật.
Lý Nhiễm giống như búp bê bà nuôi trong tủ kính, thử hết qua bộ đồ này đến bộ đồ khác, cảm thấy thật vô nghĩa nhưng cũng không từ chối, vì ít nhất có thể khiến mẹ cô vui vẻ hơn một chút.
Mục Tuyết hứng thú bừng bừng, lấy hết bộ này đến bộ khác không nương tay. Trước kia vẫn phải để ý ánh mắt người khác, không dám làm gì quá phận, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu/2823547/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.