Cao Quý Đồng tắm rửa xong, nhớ ra Lý Nhiễm chưa chúc cậu ngủ ngon, mái tóc ướt rượt từ trong phòng chạy ra, lại nhìn thấy Lý Nhiễm từ phòng Cao Lãng bước ra. Nhìn thấy Cao Quý Đồng, trên mặt cô lộ ra vẻ hoảng loạn rồi nhanh chóng chỉnh lại cảm xúc, miễn cưỡng lộ ra nụ cười tươi: ''Quý Đồng, con chưa ngủ sao?''
Quý Đồng nhìn cô lắc lắc đầu, cũng không chạy đến gần nữa, đứng tại chỗ nói: ''Chưa ạ. Mẹ ơi, con hơi khát nước, con có thể uống nước chanh không?"
''Có thể.'' Lý Nhiễm cúi đầu, không nhìn Quý Đồng nhìn kĩ dáng vẻ của mình, ''Mẹ đi làm cho con, con về phòng chờ nha.''
Cô nhanh chóng rời khỏi tầm mắt Quý Đồng, nhẹ nhàng ra ra, trong lúc ép nước chanh vội lau đi nước mắt, sửa lại đầu tóc hỗn độn.
Chờ khi cô bưng nước chanh vào phòng Quý Đồng, cậu bé thấy cô ngoại trừ hốc mắt có hơi hồng thì cũng giống như bình thường không khác biệt mấy.
Cậu một hơi uống hết nửa ly nước chanh, nói ngủ ngon với Lý Nhiễm, Lý Nhiễm cũng dặn dò cậu uống xong thì đi đánh răng, cuối cùng nói chúc cậu ngủ ngon rồi mới rời đi.
Lý Nhiễm đi rồi, Quý Đồng đánh răng đi ngủ, nằm trên giường nhưng mãi vẫn chưa ngủ.
Hôm sau Cao Lãng tỉnh lại, đầu đau như muốn nổ tung nhưng đau đớn thân thể không cách nào che chắn lại khuyết thiếu trong tâm hồn.
Đầu giường có vỏ thuốc, ly nước rơi trên mặt nước, nước cũng sớm cạn khô.
Hắn không biết có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu/2822758/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.