Khóe mắt Lý Nhiễm lúc nào cũng như đang ươn ướt, bắt nạt cho cô ấy khóc nhè là một chuyện thật dễ dàng. Cao Lãng đã từng rất thích làm cô, sau đó lại dỗ dành cô, nghĩ cách để cô vui vẻ.
Cô cũng rất dễ dỗ dành, có khi vừa khóc lại vừa cười, dỗ dành một chút là dễ dàng quên đi nỗi buồn.
Còn không phải cô đang trách hắn mấy năm nay không quên tâm mẹ con cô sao? Về hắn sẽ hết lòng đối xử tốt với họ.
Hắn cố ý nói mấy câu đó để chờ cô khóc sau đó lại chiêu cũ dỗ dành, nhưng hắn đợi mãi vẫn chưa thấy cô rưng rưng giọt lệ nào.
Hắn đã quên mất rằng, thời gian bảy năm dài đằng đẵng đã sớm biến một người yếu đuối trở nên mạnh mẽ, huống chi cô đã là một người mẹ.
Lý Nhiễm cũng nhanh chóng sửa sang lại cảm xúc.
Tính tình cô trời sinh đã mềm mại yếu đuối, cũng không có thói quen nghiêm khắc có thể cùng người khác lời qua tiếng lại. Cô luôn là bình thản đối diện với gian nan trong cuộc sống, không sợ hãi, càng không chịu lùi bước.
''Anh không đồng ý với em, em cũng không miễn cưỡng.''
Cô nhỏ giọng nói, không phải quá dễ dàng nhưng vẫn có thể đối mặt, ''Nếu anh không muốn ly hôn, vậy tạm thời chúng ta tách nhau ra, chờ anh suy xét kĩ lại.''
''Tôi sẽ không bao giờ đồng ý.'' Phản ứng của Lý Nhiễm làm hắn không khỏi tức giận, trong lòng dần dần sinh ra cảm giác khủng hoảng, bàn tay dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu/2822756/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.