Chụp ảnh tốt nghiệp có lẽ là trạm dừng cuối cùng của cuộc sống đại học.
Buổi chụp ảnh toàn khoa và riêng từng lớp chính quy của viện Viễn thông được sắp xếp vào một buổi sáng sớm. Ngày hôm ấy, quần áo lúc nào cũng lộn xộn của các bạn nam được đổi thành áo cử nhân gọn gàng, các bạn nữ thì nom rất tươi vui, vẻ tùy ý ngày thường cũng bị gạt bỏ, đến cả một vài bạn không trang điểm trên mặt cũng vẽ thêm một lớp makeup nhè nhẹ. Nhìn tổng thể, có vẻ các bạn nam đều đẹp trai hơn ngày thường một chút, các bạn nữ đều xinh xắn hơn ngày thường một chút.
Hôm ấy quả thực là một ngày đặc biệt. Buổi sáng tới canteen, lọt vào mắt đều là những gương mặt quen thuộc. Mọi người bưng khay đựng đồ ăn, tụm năm tụm ba vừa đi vừa nói cười vui vẻ. Trên tivi vẫn là bản tin buổi sáng ngàn năm không đổi, ông chú trực ban vẫn ngồi sau chiếc bàn vuông nhỏ, gật gù nghe nhạc, chỉ có điều dường như khắp canteen bỗng nhiên không thấy các đàn em đâu nữa, mỗi một bạn sinh viên tới ăn cơm đều mặc áo cử nhân, nom có vẻ như đang tổ chức sớm một bữa liên hoan tốt nghiệp.
Lúc chụp ảnh toàn khoa, từng nhóm sinh viên lần lượt bước tới bục chụp ảnh, viện trưởng, bí thư, phụ đạo viên đều ngồi ở hàng thứ nhất. Đường Thác nhìn một hàng thầy cô phía trước âm thầm thở dài một hơi. Cậu có chút tiếc nuối, buổi chụp ảnh có ý nghĩa kỉ niệm như thế mà lại vắng mặt Đường Tự.
Buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-van-thien/1107551/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.