Ánh mắt Lưu Mẫn lóe lên tia hoảng loạn, sau đó cô ta lộ ra vẻ mặt ngơ ngác: “Cô … Cô đang nóigì?”
Từ Hoãn Hoãn cũng bày ra nét mặt vô tội: “Không nghe rõ sao? Tôi cho rằng mình đã nói rất rõ ràng rồi chứ. Cô đã sớm biết người giết chết chị mình là Tưởng Văn Văn.”
Lưu Mẫn trợn tròn mắt, cô ta nói lớn: “Làm sao tôi biết? Nếu như tôi biết, tại sao lại đi giết Hồng Dịch Văn, tôi phải giết ả ta mới đúng!”
So với sự kích động của Lưu Mẫn, Từ Hoãn Hoãn lại rất bình tĩnh: “Bởi vì cô là đồng lõa!”
Tay bị còng nên cô ta phải dùng sức chỉ tay vào mặt Từ Hoãn Hoãn, gào lên: “Cô nói hươu nói vượn cái gì đó? Tôi làm sao giết chị của mình được!”
Từ Hoãn Hoãn chờ cô ta nói xong mới từ tốn lên tiếng: “Đêm Lưu Niệm mất tích chính là tại nhà hàng hai chị em cô đã hẹn nhau. Cũng tại địa điểm ấy camera có ghi lại hình ảnh một chiếc xe, là xe của Cố Hạ, nhưng trên xe không phải Cố Hạ mà là Tưởng Văn Văn. Chiếc xe đó không hề theo dõi Lưu Niệm, hơn nữa chuyện cô và chị gái mình hẹn nhau lại không có người thứ ba biết …. Vậy mà, Tưởng Văn Văn lại trùng hợp đúng thời gian xuất hiện ở nơi đó.”
Đôi mắt thẳng tắp nhìn Lưu Mẫn: “Là cô nói cho cô ta sao?”
Lưu Mẫn cười gằn thành tiếng: “Chỉ bằng điểm này mà cho rằng tôi báo tin cho Tưởng Văn Văn?”
Đã chuẩn bị đầy đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-suy-ly/1936597/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.