Từ Hoãn Hoãn giật mình, sự căng thẳng xen lẫn thêm chút chờ mong ập đến trái tim nhỏ bé của cô. Anh đang ở rất gần, hơi thở phả trên môi cô, tư thế thân mật chỉ thuộc về riêng hai người.
Miệng khẽ mím, cô cảm nhận được đôi môi man mát dán lên môi cô.
Khi hôn Từ Hoãn Hoãn, tâm trí Từ Tĩnh hoàn toàn rối loạn, hai tay của anh luồn vào tóc cô, kéo cô sát về phía mình một chút. Nụ hôn không còn nhẹ như vừa rồi mà chuyển thành một nụ hôn sâu, rất lâu … rất lâu, tựa như muốn bộc phát mọi tình cảm lên nụ hôn ấy, lý trí của anh bị đánh tan.
Nụ hôn dài ngừng lại, có âm thanh khe khẽ thở hắt ra, Từ Tĩnh cắn môi cô một cái, trước khi rời đi còn dành thêm một nụ hôn phớt nhẹ trên môi cô, mang theo biết bao trân trọng và sủng nịch.
Anh mở mắt nhìn Từ Hoãn Hoãn, đôi mắt tựa như rơi vào bể tình …. Đôi môi Từ Hoãn Hoãn vì nụ hôn vừa rồi mà thêm ẩm ướt, biến thành một loại dụ hoặc … Ngừng! Anh phải cố gắng khắc chế!
Đại não Từ Hoãn Hoãn hầu như trống rỗng thì đột nhiên Từ Hoãn Hoãn nảy ra suy nghĩ: Nụ hôn này chắc chắn điều động rất nhiều khối cơ.
Về đến nhà, Từ Hoãn Hoãnnhảy thẳng lên giường, nằm nhắm mắt lăn qua lăn lại mấy vòng mới dừng lại. Cô nằm ngửa, nhìn trần nhà, lấy tay miết miết môi mình, ánh mắt đong đầy hạnh phúc.
Ngày hôm đó, gần sáng Từ Hoãn Hoãn mới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-suy-ly/1936586/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.