Tuy rằng Từ Tĩnh đặt cho hai người, nhưng Cố Thanh nhất quyết phải về nhà ăn cơm.
Từ Hoãn Hoãn lôi lôi kéo kéo: "Cố Thanh! Cậu không ăn giùm một ít sao?!"
"Không ăn! Hôm nay bà nội ở nhà, khẳng định sẽ nhồi cơm tớ!" Cố Thanh thuộc dạng người ăn mãi không mập, lại còn kén ăn, dáng cao nên trông cô ta hơi gầy, tối nay nghĩ đến chuyện ăn cơm như đánh trận, toàn thân cô ta bủn rủn.
Từ Hoãn Hoãn nhìn một bàn đầy ụ, nhăn nhăn mặt: "Nhiều thế này tớ ăn không hết. Hay cậu mang một ít về đi?"
"Cậu đúng là đầu gỗ!" Cố Thanh chịu không nổi, lại một lần nữa lấy tay chỉ lên đầu cô: "Phần còn lại cậu chờ khi nào Từ Tĩnh về, hâm lại cho anh ấy ăn khuya!"
Từ Hoãn Hoãn lúc này mới nghĩ ra: "Ừ! Đúng rồi!"
Từ Tĩnh về nhà rất trễ, chắc chắn sẽ rất đói bụng.
Cố Thanh cũng chẳng nói thêm, nhắc Từ Hoãn Hoãn đến nước này là đủ rồi, thêm nữa chắc chẳng khác nào không có trâu bắt chó đi cày. Về phương diện tình cảm Từ Hoãn Hoãn chưa bao giờ gặp phải, hơn nữa phản ứng lại chậm chạp; đừng nói Từ Hoãn Hoãn không cảm nhận được tình cảm của Từ Tĩnh đối với cô như thế nào, mà ngay cả cô đối với Từ Hoãn Hoãn rốt cục là sùng bái hay là yêu thích cô cũng không biết... Nên thôi, một người đầu gỗ chỉ còn cách là từ từ thôi.
Cố Thanh xoa xoa hai má của Từ Hoãn Hoãn, rồi thay dép đi về.
Tiễn Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-suy-ly/1936566/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.