Lúc này nhóm người mới có thời gian kiểm tra tình trạng của ông Vinh, trên mặt và hai bàn tay của ông ta có vô số vết xước chằng chịt, cả sâu, cả nông. Những vết thương nông máu đã ngừng chảy, đang trong quá trình kết vảy, còn những vết thương tương đối sâu vẫn đang trong trạng thái rỉ máu không ngừng. Nhưng tất cả những vết thương đó so với vết thương trên bả vai, do bộ hàm chắc khoẻ của con sư tử gây ra thì chẳng nhằm nhò gì.
Phần vai áo rách tả tơi bị máu nhuộm đỏ sậm, nhìn thoáng qua có thể nhận thấy lớp thịt lòi ra đã hoà lẫn với lớp vải rách vụn, nếu không nhìn kỹ rất khó để phân biệt được đâu là thịt đâu là áo. Xương vai dường như bị cắn đứt hoàn toàn, khiến bả vai lỏng lẻo như muốn đứt rời khỏi cơ thể.
"Người chú ấy nóng quá." Trang dùng khăn ướt lau qua mặt cho ông Vinh, nhiệt độ cơ thể cao đến kinh người của ông ta khiến bàn tay đang cầm khăn ướt của cô rụt nhanh lại.
"Mau tiêm cho ông ấy một liều kháng sinh và một liều vắc xin uốn ván." Ông Long chuyển tầm mắt từ vết thương trên bả vai của ông Vinh nhìn sang Trang. "Còn vết thương của ông ấy để chú xử lý."
Trang lập tức đứng dậy đi về phía đống ba lô liểng xiểng trên mặt đất, cô hy vọng trong những cái ba lô kia sẽ có một cái đựng thuốc, nếu không cô thật sự không biết cả bọn có thể tìm đâu ra kháng sinh với vắc xin uốn ván vào lúc này.
Thuận cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-ma-06/3818579/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.