Edit: Phong Lữ
Cuộc sống dường như không có biến cố gì, mặt trời vẫn theo chu kì quỹ đạo của nó mà lên.
Chẳng qua, bọn họ đã yêu nhau rồi.
Chung Tiểu Nhạc vẫn là Chung Tiểu Nhạc, cũng không vì chuyện Tống Nghệ Thiên rốt cuộc cũng đáp lại mình mà biến đổi. Cậu vẫn hăng hái hằng ngày gửi đủ loại tin nhắn như đi đường thấy cỏ dại bên cột điện rất bẩn, thịt trong phần cơm khô hòng quấy rầy Tống Nghệ Thiên, còn vì hằng ngày được ở chung phòng với Tống Nghệ Thiên mà tăng động như một đứa trẻ, vẫn vì muốn làm mấy chuyện có lợi cho thể xác và tinh thần mà ngốc ngốc, đêm đêm đều nghĩ tới chuyện thân cận, thậm chí còn nhớ cạo lông định kì mỗi tháng.
Căn hộ nửa năm trước còn lạnh lẽo nay đã thành một không gian đầy sức sống. Cho tới bây giờ, nó được Tống Nghệ Thiên tự tay sửa sang, mang đầy không khí gia đình, rèm trắng màu gạo, chậu hoa trong góc tường, một ít đồ trang trí thủ công dễ thương, trên trường treo mấy bức tranh nghệ thuật, còn có hình chụp của hai người.
Chung Tiểu Nhạc còn hai phần hợp đồng nữa là hoàn thành. Cậu đã nhận lời mời của Đổng Thiên, dựa nào mối quan hệ của Đổng Thiên và năng lực của mình bắt đầu lập văn phòng làm việc riêng, thời kì ngày đúng là rất cực. Nhưng đà phát triển cũng khả quan, vừa nghĩ tới tương lai tươi đẹp của mình và Tống Nghệ Thiên, cậu lại tràn trề tinh thần.
Tống Nghệ Thiên vẫn làm giáo viên thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-duong-thanh-mot-nhuoc-cong/3159188/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.