Edit: Phong Lữ
Tống Nghệ Thiên mạnh như vũ bão, sớm hôm sau vừa tỉnh lại đã chuẩn bị xong cho cả hai.
Chung Tiểu Nhạc suốt chuyến đi vô cùng ngoan ngoãn. Tống Nghệ Thiên lúc đầu vốn còn có hứng thú lựa gọng kính cho Chung Tiểu Nhạc, chỉ tiếc rằng thời gian một đêm không đủ để mấy cục sưng trên mặt Chung Tiểu Nhạc xẹp xuống. Vì thế cho nên Tống Nghệ Thiên chỉ có thể bất đắc dĩ có được mấy lựa chọn như sau‘ đầu heo mang kính đen’, ‘đầu heo đeo kính áp tròng’ và ‘đầu heo mang mắt kính gọng vàng’.
Thế nào cũng là toàn mặt mũi bầm dập làm đầu đề, Tống Nghệ Thiên hết cách, vò đầu bứt tai, dứt khoát quăng gánh nặng này lại cho Chung Tiểu Nhạc quyết định.
Chung Tiểu Nhạc đang ngồi cạnh đó, mỗi khi bắt được cơ hội là lập tức dán mặt lên cánh tay trần của Tống Nghệ Thiên, ngốc ngốc cọ hai cái: “Anh thích là tốt rồi.”
Tống Nghệ Thiên mặt không đổi sắc đẩy cái tên biến thái ngày càng giở trò biến thái bất chấp thời gian địa điểm này ra, nhớ lại bộ dạng Chung Tiểu Nhạc lúc trước một chút, cuối cùng chọn cái gọng màu vàng giao cho nhân viên cầm đi cắt kính.
“Tơ vàng và biến thái, rất hợp.” Tống Nghệ Thiên nhếch môi, có chút xấu xa mà đưa tay nhéo nhéo mặt Chung Tiểu Nhạc
Chung Tiểu Nhạc ngẩng đầu dịu dàng nhìn anh: “Nếu em không biến thái thì anh có đến với em không?”
Nếu Chung Tiểu Nhạc không biến thái, nếu Chung Tiểu Nhạc vốn không gay, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-duong-thanh-mot-nhuoc-cong/3159174/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.