Edit: Phong Lữ
Đổng Thiên trước khi đến đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ.
Hắn dành thời gian sửa soạn quần áo nhiều hơn so với bình thường 30 lần, lại còn đứng trước gương vò đầu bứt tai một lúc lâu, trước khi ra khỏi cửa còn dùng lược chải tóc rụng đầy đất, xong mới sải bước rộng đi ra, dọc đường đi cứ tụt lại phía sau nhiều tốp người, từ từ mới tới nhà Chung Tiểu Nhạc.
Đêm đó sau tiệc rượu xã giao, hôm sau Đổng Thiên tỉnh lại trên ghế sô pha nhà mình, với trên chân cũng chưa cởi, tưởng là Chung Tiểu Nhạc tự đưa mình về. Đầu đau như búa bổ nhưng cũng không phải chuyện gì lớn. Hắn đỡ người dậy, mơ màng cảm thấy trong quần dinh dính, cử động chân cũng có thể động tới lông trym, trong nháy mắt giật đứt vài cọng, đau tới nổi tỉnh táo cả người.
Đau đớn khiến Đổng Thiên phải đi như múa ballet, nhón nhón tới phòng tắm, hai mắt ngấn lệ mà cởi quần Tây, lúc này mới phát hiện trong quần lót, dịch thể bị dính khô thành một mảng. Trong quá trình cởi ra lại làm đứt thêm mấy cọng lông trym, thê thảm tới nỗi không dám nhìn thẳng.
Đổng Thiên vừa tắm vừa chiến đấu với mớ dính dấp ở chỗ kín, sau đó can đảm hành động, dè dặt đưa tay tới kiểm tra cúc hoa mình.
Thấy cúc hoa vẫn còn nguyên nhữ cũ, không hề sưng hay trước đau, cũng không có dịch thể lỏng chảy ra, Đổng Thiên mới thở phào một hơi.
Nhưng thân thể cũng không thể nói dối. Đổng Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-duong-thanh-mot-nhuoc-cong/3159155/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.