Ban đêm ở trên núi thâm trầm lại tịch mịch, sắc đêm nồng đậm như bị giam trong không gian thu hẹp, đập vào mắt có thể đều là một mảnh hắc ám trầm trầm.
Ban đêm có gió làm lá cây vang sào sạt nhưng thanh âm cũng không có réo rắt giống như ban ngày.
Giờ phút này tiếng gió đã tạm ngưng, nơi an tĩnh này chỉ có chút thanh âm nhộn nhạo.
Cây mai bên cạnh đèn đường có phong cách cổ xưa, ánh đèn sáng tỏ cùng với bóng đêm giao hòa, tảng ra dưới táng cây một cái bóng mờ ảo. Anh đứng tại chỗ giao nhau đó, ánh mắt thâm thúy lại âm trầm như là không hề bận tâm, lại tựa như biển sâu rộng lớn và xa xăm.
Niệm Tưởng lặng lẽ kéo xuống chiếc khăn tắm đặt bên thành hồ bao lấy chính mình… Sau đó, lại lặng yên không một tiếng động, chậm rãi lui về phía sau, lui về phía sau, lui về phía sau…
Thẳng đến khi cô nhìn thấy vẻ mặt như cười như không của Từ Nhuận Thanh, cô rốt cuộc dừng lại hành động giống như “giãy dụa trước khi chết” của mình.
Từ Nhuận Thanh chẳng qua chỉ là hù dọa cô một chút, cũng không có ý “Khinh bạc”, bất quá lúc này nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của cô, tâm tư cũng động đậy…
“Có muốn đè tường?” Anh đột nhiên hỏi.
Niệm Tưởng lắc đầu: “Địa điểm này có chút không an toàn, từ bỏ…”
“Không muốn?” Từ Nhuận Thanh không nhìn lý do của cô, lại nghiêm túc hỏi một lần nữa.
Niệm Tưởng chần chờ một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-du-do/3283764/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.