Chủ Nhật, trước ngày đi ôn tuyền hội quán một ngày.
Từ Nhuận Thanh cùng Âu Dương đến bệnh viện đại học B để họp nghiên cứu phương án trị liệu cho bệnh nhân, một mình Niệm Tưởng ở lại phòng khám.
Cô đang viết bệnh lịch, dư quang khóe mắt quét thấy có người tiến vào, cô dừng bút, quay đầu nhìn lại.
Phùng Giản nâng cốc trà chậm rãi đi tới, thấy Niệm Tưởng mặt mày ngẩn ngơ, cô ấy dựa vào cạnh bàn làm việc, giơ tay nâng cằm của Niệm Tưởng, đùa giỡn: “ai u, tiểu nương tử nhà ai đang ngồi nhớ phu quân a…”
Niệm Tưởng ngoài khi bị Từ Nhuận Thanh trêu chọc đến đỏ mặt, thì đối với người khác cô lại có lực miễn dịch rất tốt. Cô đánh tay Phùng Giản, tiếp tục múa bút thành văn…
Vừa viết vừa hỏi: “Mỗi ngày hình như cô đều nhàn rỗi?”
Phùng Giản vén vén tóc, rất là ưu thương thở dài: “Cô lại không phải không biết, tôi được điều qua phòng nhàn hạ nhất trong bệnh viện mà.”
Phùng Giản được điều đi qua phòng khác, thời gian nhàn hạ tương đối nhiều, cô ấy vốn đi theo bác sĩ Lâm, cường độ công việc không thể ít hơn so với Niệm Tưởng. Nhưng bác sĩ Lâm đi công tác ba tháng, đột nhiên cô bị nhàn rỗi đến móc meo.
Hiện tại thật vất vả mới cho bản thân thích ứng với cảm giác nhàn hạ, làm cho chính mình thoải mái vui vẻ, kết quả, nghe nói bác sĩ Lâm lần này có thể về sớm hơn mấy ngày. Tin tức này dẫn đến gần dây Phùng Giản có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-du-do/3283761/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.