Đêm đó Niệm Tưởng mất ngủ, ở trên giường lăn qua lộn lại, ngủ không ngon.
Cố gắng cả nửa ngày, vẫn luôn không tự chủ được, nhớ tới những lần gặp nhau duyên phận cùng Từ Nhuận Thanh. Đầu tiên là ở bệnh viện đại học B…
Ký ức của cô vẫn dừng lại hình ảnh anh cô đơn trên hành lang, giống như không dính líu gì tới các bác sĩ, hộ sĩ đang bận rộn đi lại.
Đối với những gì liên quan đến anh, toàn bộ đều dừng lại tại một lần đó, anh cúi mắt nhìn cô trên bàn khám, một đôi mắt trong suốt xa xôi, như là núi xa, thần bí lại u trầm.
Sau này, liền biến thành một cái tên, vẫn bị cô ngộ nhận là “Đổng Vực”.
Ngẫu nhiên nhớ tới, thì lại có một trận tim đập loạn nhịp.
Ký ức cứ tuôn trào, hình ảnh cuối cùng dừng lại là ánh đèn mờ ảo trong phòng, sống lưng anh thẳng tắp, khuôn mặt ở dưới ngọn đèn tranh tối tranh sáng, anh đến gần cô từng chút một, khuôn mặt càng trở nên rõ ràng.
Hình như rất ít khi nhìn thấy anh cười, không bao giờ cười rộ lên, có cười cũng là như có như không. Biểu tình luôn nhàn nhạt…
Vừa rồi, cách anh một cái màn hình, anh lại nghiêm túc như vậy, nói cho cô biết: “Là anh đang mời em, đến gần thế giới của anh, không hề băn khoăn.”
Mỗi một chữ, đều làm Niệm Tưởng như lạc vào hư không, cảm giác không vững vàng.
Nhưng lại chân thật như vậy, cô đưa tay liền có thể chạm đến, khập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-du-do/3283754/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.