Ở trước đó, Niệm Tưởng đều không biết, thì ra thanh âm cũng có thể có mị lực như thế.
Một âm tiết đơn giản, ngữ điệu thả mềm, hơn nữa lại có vài phần tùy ý biếng nhác, liền khiến cả người anh mười phần thong thả nhàn hạ. Mặt mày cúi xuống, không hề nháy mắt nhìn cô, đáy mắt tối đen, cảm xúc mạnh mẽ làm cho cô có thể nhìn rõ ràng thấu đáo.
Ngữ điệu kia mang theo vài phần dụ hoặc, vài phần tùy ý, vài phần lười biếng, gợi lên nơi bí ẩn mềm mại trong đáy lòng cô, đầu quả tim cũng tê dại một mảnh.
Hơn nữa anh còn ở gần như vậy ——
Gần đến nỗi chỉ cần cúi đầu, môi anh liền có thể áp lên, bịt kín môi cô.
Hơi thở hòa vào nhau trong không gian thu hẹp, Niệm Tưởng nhìn anh gần trong gang tấc, bất thường kiên cường một chút: “Anh, anh dựa vào cái gì, cảm thấy em bây giờ sẽ còn có ý tưởng đối với anh.”
Rõ ràng muốn phủi sạch những câu nói trước đó của chính mình, lại cực lực ẩn dấu cái gì.
Từ Nhuận Thanh cũng không giận, hơi cong khóe môi, cười khẽ một tiếng, chóp mũi hơi lạnh đụng vào mũi cô, lại cười nói: “Mạnh miệng…”
Nói vừa dứt, anh đè xuống, khóe môi chạm nhẹ vào môi cô, bất chợt dừng lại một chút, nặng nề hôn lên.
Niệm Tưởng chỉ cảm thấy hô hấp ngừng lại, cả người cũng cứng ngắc ngồi trên ghế không thể động đậy… Tuy rằng không phải là không có chuẩn bị tâm lý, nhưng thật sự xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-du-do/3283733/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.