Thừa dịp Niệm Tưởng đi thay đổi quần áo, Lâm Cảnh Thư cầm lấy cái cốc đi phòng trà pha cà phê. Mới vừa đi về phòng khám, đứng ở cửa thì dường như nhớ tới cái gì, bước chân dừng lại, quay người đi về hướng phòng khám của Từ Nhuận Thanh. 
Độ ấm cà phê vừa phải, anh ta cầm cái cốc khẽ nhấp một ngụm, thích thú tựa ở cửa, nhìn vào bên trong. Âu Dương đang trị liệu cho bệnh nhân, cầm lấy súng hơi, vừa nghiêng đầu hướng về cửa nhìn, cười híp mắt kêu một tiếng: “Bác sĩ Lâm.” 
Từ Nhuận Thanh lại dường như không nghe thấy, đầu cũng không ngẩng lên, chuyên tâm nghiên cứu bệnh án trong tay. 
Lâm Cảnh Thư đến gần, tựa vào bàn làm việc của anh, cúi mắt nhìn ca bệnh, lười biếng nói: “Rất hâm mộ bác sĩ Từ, không cần nhận thực tập sinh.” 
Từ Nhuận Thanh mặt không đổi sắc, lật một trang bệnh án, không đáp lời. 
“Tôi vừa hỏi một chút thành tích học tập ở trường của cô ấy, có muốn biết hay không?” Anh ta cúi thấp người, thanh âm ép càng thấp, trong giọng nói đều là trêu tức. 
“Không có gì hứng thú.” Anh rốt cuộc ngẩng đầu lên quét mắt nhìn Lâm Cảnh Thư một cái, đang muốn quay lại xem bệnh án, dư quang khóe mắt quét đến Niệm Tưởng đang đứng ở cửa, không biết nên tiến hay lùi, anh hơi ngừng lại, nhắc nhở: “Thực tập sinh của cậu tới rồi.” 
Niệm Tưởng nghe thấy tiếng nói thanh lạnh của Từ Nhuận Thanh, thế này mới do dự cất bước tiến vào, đứng ở bên cạnh Lâm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-du-do/3283712/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.