Đám đông bắt đầu nhốn nháo lần lượt tố cáo Châu Thâm.
- Bẩm Hoàng thượng, Châu đại nhân thường xuyên bắt những người dân trong làng nộp tô thuế, già trẻ bé lớn không chừa một ai. Đầu mùa hạn đến giờ chưa từng phát lương thực cứu trợ, nước sạch không có dùng mà lại chúng thảo dân đào giếng ở những nơi không thể thu được nước sạch. Mong Hoàng thượng thấu nỗi khổ của chúng dân mà nghiêm trị ông ta.
- Xin Hoàng Thượng minh xét.
Châu Thâm nghiến răng liếc nhìn đám người nói mấy lời thừa thãi, lần này nếu thoát được ông đây sẽ cho chúng sống quãng đời còn lại ở thiên lao.
Hoạ Y nhìn vẻ ngang bướng không biết hối cải của Châu Thâm càng thêm tức giận, một con người thất đức như thế này mà có thể là quan phụ mẫu sao?
Hoạ Y không muốn nói nhiều với hắn, đằng xa kia Sở Tiêu đang dẫn đoàn cứu trợ đi tới. Lúc này Châu Thâm mới biết sợ, kia là lồng giam, chắc chắn là dành cho hắn.
- Hoàng thượng, hạ quan thương dân như con, nào dám dối dân lừa Người làm chuyện thất đức như thế. Hoàng thượng anh minh, xin Người đừng trách phạt hạ quan.
Châu Thâm lạy đến đỏ trán, Hoạ Y vẫn không nói lời nào, đợi đến khi hắn không còn sức để lạy nữa mới lên tiếng.
- Ngươi lợi dụng dân bị mất mùa do hạn hán liền ăn chặn lương thực cứu trợ của dân làng, còn bán lại chúng với giá cao ngất ngưởng, một mặt vơ vét những đồng tiền lao động cực khổ của nhân dân, mặc khác báo về triều đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-cua-nu-vuong/875552/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.