Hoạ Y nằm yên không nhúc nhích, hai canh giờ trôi qua không hề có động tĩnh gì, mắt nàng cũng trụ không nổi nữa.
Chẳng lẽ, chẳng lẽ lại thêm một đêm nữa nàng đợi chờ uổng công. Hoạ Y cố chống chọi lại cơn buồn ngủ đang kéo đến nhưng mi gắn chặt mi, Hoạ Y đành phải đầu hàng.
Lúc hàng mi sắp sửa đóng sập lại, nàng lờ mờ nhìn thấy được bóng dáng của một người, không nhìn rõ mặt, chỉ nhớ hắn mặc đồ tối màu lại gần giường kéo chăn cho nàng rồi rời đi.
Sáng hôm sau Hoạ Y tỉnh dậy, chăn vẫn còn đắp ngang ngực, Hoạ Y nằm yên tại chỗ môi khẽ cong lên một đường.
Ngoài kia cửa sổ đã được đóng cẩn thận dù tối hôm qua nàng chỉ khép hờ hai bên.
Ngực trái của nàng tê tê dại dại ngây ngốc một hồi. Có lẽ trời đã thấu lòng ta rồi.
Hôm nay Hoạ Y lại duyệt tấu chương ở Di Hoà điện, nàng cố gắng xem hết trong hôm nay để ngày mai kịp tham gia săn bắn cùng quần thần.
Lâu lắm rồi nàng không đi ra phía ngoại thành ngắm khung cảnh, nên cũng có phần háo hức.
Thật ra nàng háo hức vì tâm trạng nàng đang cao hứng, nếu đổi lại là nàng của những ngày trước thì nàng sẽ chọn ở lại tẩm cung thay vì cầm cung đi săn cùng mọi người.
Hoạ Y nhăn trán nhìn cái nắng đổ lửa bên ngoài Di Hoà điện mà lòng hơi nghi ngại, thời tiết thế này liệu có thích hợp để đi săn? Nhưng dù gì nàng cũng đã xuống chỉ, nghe Lý tổng quản nói mọi người ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-cua-nu-vuong/875538/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.