Tác giả: Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung Bao
Editor: YingYing
Nhặt xong, bốn người mang ốc về nhà.
Xuống núi, bọn họ còn đào thêm một ít rau dại.
Tuy nhiên, khi đến chân núi thì lại tình cờ gặp Bạch Văn Văn và Cố Diệu Văn.
Hứa Hoan Ngôn không nói gì, đi thẳng qua từ bên cạnh.
Lần trước Bạch Văn Văn nhìn thấy Hứa Hoan Ngôn là cách đây hai tháng, hơn hai tháng không gặp, giờ nhìn thoáng qua còn có chút không dám nhận.
Hứa Hoan Ngôn trắng ra nhiều, sắc mặt cũng tốt hơn, người hình như cũng cao hơn.
Cô ta lại sờ sờ đôi bàn tay mình, không thể đi vào huyện thành ăn uống sung túc, sau lại còn bị người trong thôn lén lút chèn ép,thường xuyên xuống ruộng làm việc khiến da dẻ đen đi rất nhiều, không hề tốt chút nào.
Nhưng lần trước đã chọc giận Cố Diệu Văn, cô ta phải vất vả để có thể dựa vào những gì thấy trong mơ để dỗ dành Cố Diệu Văn, cũng không dám làm gì quá trớn nữa.
Hứa Cao Quốc và Hứa Cao Hưng là người biểu hiện rõ ràng nhất, nhà họ Hứa và nhà họ Bạch không hợp nhau, bọn họ đi đến bên cạnh hai người kia còn hừ một tiếng.
Về đến nhà, Hứa Hoan Ngôn bảo họ cho ốc vào nước, để ốc nhả cát với bùn ra, ít nhất phải chờ đến giờ ăn tối mới được ăn.
Lúc này đã 11 giờ, chờ đến 12 giờ, Lưu Quế Lan và Chu Linh Mẫn mới từ ruộng về nhà.
Hứa Hoan Ngôn lấy ra một gáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-chan-gioi-den-thap-nien-70/3509224/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.