-Mau, mau lên, nó vẫn loanh quanh ở đây thôi.
Thầy Hữu chưa dứt lời thì mẹ tôi đã lao đến ẫm tôi mà chạy thẳng vào phía bên trong. Theo ngay sau đó là thầy Hữu, ba người chân ướt chân ráo vừa vào đến cổng thì có tiếng sấm rền vang cả một vùng trời. Thầy Hữu đưa tay lên bấm độn, khuôn mặt có vẻ biến sắc, hai mắt thầy chừng lên nhìn thẳng vào mẹ tôi,
-Hỏng rồi, ngày hôm nay hai người đến đây có những ba cái vong đi theo, trong đó có một vong nữ đã hóa xích diệm quỷ. Quang, vừa nãy cháu thấy người đó y phục ra sao?
Bấy giờ tôi nghĩ lại mới thấy sự lạ, xưa nay tôi mới chỉ được nghe kể về những hồn ma bóng quế diện y phục trắng hay đôi khi là những mảng đen lờ mờ như sương khói. Nhưng kỳ thực, âm hồn mà tôi vừa gặp ban nãy có lẽ lại là một ngoại lệ, trang phục của nó có màu đỏ thẫm, phía trước ngực có in một chữ tàu rất đậm màu. Tôi quay sang nói với thầy Hữu, khuôn mặt vẫn bán tín bán nghi về những hình ảnh mà mình vừa thấy cách đây ít phút,
-Nó mặc đồ đỏ mận, chính diện trên áo có chữ tàu thầy ạ
Thầy Hữu chấm ngón trỏ vào nghiên mực rồi họa lên bàn mấy nét chữ. Thoạt nhìn qua tôi đã nhận ra hình thù này, chẳng phải nó vừa in vào đầu tôi khi nãy hay sao? Tôi mau miệng,
-Đúng, đúng là chữ này rồi đấy thầy ạ
Thầy Hữu nghe xong thì lắc đầu ngao ngán,
-Phen này thì đúng là đại họa rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-truyen-tam-linh-nghiep-am/40120/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.