Vậy là cũng đã hơn một năm kể từ cái đêm thầy Hữu nói lời tiễn biệt với mấy người chúng tôi. Mọi người trong nhà sau đêm ấy cứ ngỡ rằng trăm bề gia sự tính từ đây sẽ được yên ổn hơn phần nào so với trước. Nhưng kỳ thực, lòng người càng cầu bình an thì ông trời lại càng ban thêm muôn vàn những thử thách, có trách thì cũng chỉ biết trách do số phận đã khéo léo an bài cho cuộc đời ta phải gắn liền với những câu truyện tâm linh kỳ bí mà chẳng một người nào dám bàn xét về sự hiện hữu hay hư thực của nó. Thỉnh thoảng, tôi vẫn vô tình bắt gặp những hình ảnh xưa cũ của Xích Diệm Quỷ, của anh Đại, của Mã Chính tướng quân, của cô Miên, tất thẩy mọi thứ cứ thế bất chợt dội về tâm trí tựa như một thước phim hữu hình xoay quanh thế giới tâm linh.
Đang trằn trọc suy nghĩ trên chiếc giường gỗ đã có phần mục rũa, chợt bên tai nghe có tiếng la thất thanh của phụ nữ. Tôi thở dài, chắc lại là mẹ, dạo gần đây cả nhà tôi bất kể nam nữ thường hay gặp phải những sự lạ vào canh ba. Có đêm, đồng hồ vừa điểm giờ Tý, mẹ tôi trong phòng đang ngủ bỗng dưng bật dậy mà mò xuống bếp, hai tay cầm dao đi lùng xục khắp nhà. Điều kỳ lạ là hai mắt bà vẫn nhắm nghiền không mở, mồm miệng thì méo xệch đi chẳng nói được lời nào. Cũng có hôm, mẹ tôi vừa đặt lưng xuống giường thì lại lục đục mò lên trên phòng thờ, tự thay thắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-truyen-tam-linh-nghiep-am/2825133/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.