Thầy Hữu nghe giọng nữ nhân mà lấy làm kinh ngạc, chính bản thân thầy Hữu cũng không ngờ tới ở chốn âm gian vẫn còn những cô hồn dã quỷ hiểu được lễ nghi đạo đài, ăn nói trước sau phép tắc như vậy, quả thật là hiếm gặp.
-Phải chăng cô là Miên sao, không ngờ một người tỳ nữ trong thời kỳ loạn lạc như cô lại khéo ăn nói đến như vậy.
Thầy Hữu dò hỏi người phụ nữ vừa mới nhập hồn vào thân xác của chàng thanh niên nọ. Âm thế đúng là có nhiều điều cổ quái, mới đây chỉ chừng vài cái chớp mắt thôi mà đã có đến hai vong linh thay phiên nhau nhập xác vào một người phàm trần. Đúng là nếu như không mục sở thị thì khó lòng nào mà tin được những điều này là thực.
Vong linh cô gái thấy thầy Hữu hỏi thì kính cẩn đáp ngay,
-Dạ thưa vâng. Nhi nữ họ Đỗ, tên chỉ có một chữ Miên. Tiểu nữ xưa kia vốn là phường chèo hát, theo cha lang bạt kỳ hồ ra xứ Bắc để mưu sinh. Hai cha con đến vùng ngoại thành thì không ngờ lại gặp phải nạn đói, cha tiểu nữ vì thấy khó khăn nên đành bạt mạng đi làm phu cho nhà phú hộ để nuôi con, ngày kiếm được một thì cho tiểu nữ ăn một, kiếm được hai thì cho tiểu nữ ăn hai. Cha tiểu nữ kiếm được bao nhiêu thì dành dụm hết cho con cho cái, còn bản thân mình thì cứ mặc kệ chẳng thèm đoái hoài. Không lâu sau vì quá sức mà cha tiểu nữ lâm bệnh nặng, bản thân tiểu nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-truyen-tam-linh-nghiep-am/2825124/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.