Mặc dù là đang tựa đầu vào vòm ngực rắn chắc của hắn, được hắn ôm trong lòng nhưng cảm giác vẫn có chút không thoải mái.
Ngự y vừa nói, vết thương đã bị ít nhất ba bốn ngày nay rồi. Thuốc mỡ dùng do không phải loại tốt nhất nên vết thương đã dần có dấu hiệu rỉ máu nhiều hơn.
Hắn khẽ siết chặt vòng ôm ngang eo nàng, thì thào bên tai Uyển Dung, “Nàng ngốc như vậy. Vết thương nếu không được điều trị tốt có thể sẽ tàn phế. Đến lúc đó, ta cũng không giữ một phế nhân bên mình đâu.”
Đáy mắt nàng thoáng lay động. Hắn nói những lời này ôn nhu như thế, hoàn toàn không còn vẻ cương nghị, cứng rắn những lúc giải quyết chính sự trên triều. Điều này khiến nàng cảm thấy cõi lòng dâng lên một cảm giác ấm áp, hân hoan khó tả.
Nàng ngẩng đầu, vành mắt nàng đỏ hoe nghẹn ngào, “Thiếp sai rồi, lần sau thiếp nhất định sẽ truyền thái y.”
Đột nhiên hắn lên giọng, “Còn có lần sau nữa sao? Ta rất muốn nhìn xem. Những kẻ mưu mô xảo quyệt, âm thầm mưu hại đến ái phi của ta còn làm được những gì nữa.”
Nàng vô thức nhìn thấy trong ánh mắt kia chất chứa vài phần ngoan độc cùng lạnh lùng khiến người đối diện bất giác run lên. Và đương nhiên nàng cũng khẽ run rẩy theo phản xạ tự nhiên.
Hắn cũng cảm nhận được nàng đang run rẩy trong lòng, liền cất giọng dịu dàng “Đêm mùa thu nhiều đợt gió bấc. Nàng không nên thức nữa đâu. Mau đi ngủ thôi.”
Đêm nay tương đối an toàn, bởi vì nàng đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-truong-nu-thua-tuong-den-hoang-hau-cuc-pham-sung-phi/99346/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.